watch sexy videos at nza-vids!
new Teen Teen 5.0 - Chiến trường mùa hạ
new Anh Hùng Xạ Điêu - Siêu Phẩm Kim Dung
new Bom Bom - Gunny Đột Phá Kiểu Mới 2014
TGGame.SeXtgem.Com
Tất Cả Đều Miễn Phí !!!
HOMEChátTruyện
21:48:17
29/10/2025
GAME Offline| Tìm kiếm | Thời Tiết | forum | ANDROI
hot Kho Game Khủng Hot Nhất 2014
hot Kho Clip "Nóng" Đẹp Khó Cưỡng
hot TOP 100 Game Hot Nhất Năm
BookmarkOperaUC JAR ↓↓
[Tiểu Thuyết] 1 Lít Nước Mắt - Nhật Kí Aya Kitou
Lượt Xem : () | like
++Đinh tính (Admin)
+ BQT



Mình sắp bị căn bệnh này đè bẹp mất rồi!

Không, chẳng lẽ chịu thua dễ dàng vậy sao? Thế nhưng, dù quyết tâm và cố vui vẻ đến thế nào đi nữa, khi nhìn thấy bố mẹ, những đứa em, cả thầy cô và bạn bè bước đi thoải mái, mình lại thấy thật khốn khổ.

Để có chút phấn khởi, mình đến xem đại hội marathon một mình. Nhưng rốt cuộc mình lại càng chán nản. Cảnh “chạy nhảy” dấy lên trong lòng mình nỗi u uất. Bạn bè thì cứ dần rời xa. Mình quá thấm thía sự bất lực khi có một cơ thể tật nguyền.

Giờ thể dục, mình quyết định đọc cuốn sách ưa thích. Mình muốn học hỏi càng nhiều càng tốt từ nhân vật trong cuốn sách Xin chào tiểu thư (Kusayanagi Daizou). Còn hiện giờ, mình đang đọc tập thơ Tôi 12 tuổi (Oka Masafumi), nhưng đọc vậy thôi chứ mình sẽ không tự tử đâu. (1)

Mình không thể cứ sống mà chẳng suy tư điều gì. Không thể chỉ nói: “Thế nào mà chẳng được.”

Lúc đi trên đường mình cũng phải nghĩ: đi tới đâu và bước chân vào đâu là tốt nhất, đường nào thì không đi được, lúc dọn dẹp mình cũng cân nhắc, làm thế nào thì tiện lợi và hiệu quả hơn cả…

Mình đã bắt đầu thấy khó chịu và tội nghiệp chính bản thân. Nhưng mặt khác, dù sao cũng có những điều tốt đẹp xảy đến! Không được suy nghĩ như vậy nữa!

Thân thể mình dần trở nên cứng đờ. Không rõ là do trời lạnh hay do tiến triển của căn bệnh, nhưng ngay cả khi níu được vào đâu đó, mình cũng không tài nào giữ chắc được, còn bị té nhào xuống đất. Giờ đây chỉ mỗi việc bước đi trên đường thôi cũng nguy hiểm đối với mình. Thế là mẹ phải đưa mình đi học. Trên đường đi làm, mẹ dừng tạm vài phút dẫn mình vào trường. Để đi được đến tủ cất giày, mình cũng phải vịn vào vai mẹ. Trong khi mình thay giày vải vào chân (các bạn khác đều mang dép lê), mẹ xách cặp chạy lên phòng học ở tầng hai, mang theo cả hộp cơm cho mình. Còn mình không mang gì, bám chắc lấy tay vịn cầu thang, từ từ đi lên phòng học.

Tan học, mình chờ mẹ ở cửa hàng bánh kẹo đối diện trường đến khoảng 6 giờ. Bà bác ở cửa hàng bảo mình: “Cháu cứ vào căn phòng trải chiếu bên trong đi, làm bài tập hay đọc sách gì đó trong lúc chờ mẹ.”

Mình thấy hơi ngại vì những bạn bè về trễ do phải tham gia hoạt động câu lạc bộ thường hay ghé vào cửa hàng này, nhưng chẳng còn cách nào khác, đành phải chịu thôi.

Hôm nay khi di chuyển trong phòng học mình lại bị ngã, bị xước một đường trên thái dương bên phải. Bạn S đỡ mình dậy. Mình còn chưa kịp nói cảm ơn thì nước mắt đã chảy ròng ròng.


9 – HAI GIỜ ĐỒNG HỒ TRỐNG RỖNG
(ngồi đợi trong cửa hàng bánh kẹo)


Đó là hai giờ đồng hồ khủng khiếp, cứ phải nhìn hết người này đến người kia ghé qua cửa hàng và nghe những câu chuyện lan man. Ôi, thật là phí phạm thời gian.

Đi học bằng xe buýt tuy vất vả nhưng mình lại có cảm giác được tiếp xúc trực tiếp với con người nhiều hơn. Dù là ở đây mình cũng cảm nhận được thời tiết, trái cây trong cửa tiệm hay những cây dương trên phố, nhưng…

[Dáng đi của mình nhìn từ phía sau">

Khi bước đi trên phố (toàn là bạn bè dắt đi)… mình cảm nhận được những ánh nhìn. Mình cố lờ đi, ngượng ngùng ước tiếp. Mình loáng thoáng nghe thấy những lời bàn tán xì xầm về dáng đi của mình từ phía sau.

“Thật tội nghiệp, cô bé đó, bị tàn tật à?”

10 – MÌNH KHÔNG MUỐN LỚN LÊN


Thấy mình khóc mãi không thôi, mẹ liền tuôn ra những lời mắng mỏ: “Chỉ con nít mới khóc khi không được như ý muốn mà thôi. Con chẳng giống học sinh cấp III chút nào!” Mình càng thấy tủi thân, lại khóc rống lên (như một con cừu non lạc trong rừng vậy).


Gửi Emi (em họ mình)!

Emi ơi! Tại sao chị Aya lại mít ướt đến thế này? Tại sao chị không thể cười vô tư được như hồi xưa? Chị muốn trở lại quá khứ!
Chị ước có cỗ máy thời gian, chị sẽ ngồi lên đó quay về quá khứ. Chị muốn được thấy mình có thể chạy nhảy, dạo chơi, tung tăng khắp nơi, muốn được nhìn lại khoảng thời gian chúng ta vui đùa cùng nhau. Nhưng rồii, chị vẫn sẽ phải quay về thực tại….
Lẽ nào không trở về với thực tại không được sao?
Chị không muốn lớn lên! Thời gian ơi hãy dừng lại! nước mắt ơi đừng rơi nữa!
Tuyến nước mắt của chị dường như sắp hỏng mất rồi.

Cùng Chuyên Mục
XtScript Error: Timeout.
↑↑ | Share To :
Liên hệ- Hỗ trợ
Wap tai game mien phi HotLine : 0966.800.621
U-ON
STAT
Thêm Url Này Lên Google
sitemap.xml | urllist.txt
sitemap.html | ror.xml
Backlink : 1 2 3 4 5 6
SEO Reports for tggame.sextgem.com