qua cô bằng anh mắt thể hiện sự tự tin của 1 con
người thành đạt và có nhiều tham vọng,anh quay
sang chào mẹ cô,mẹ cô chào lại anh rất lịch
sự,bà tỏ ra rất hài lòng về chàng trai này,bà
không thể ngờ được thằng thư sinh mồ côi cha
mẹ nay lại thành đạt như vậy,cuộc họp hôm đó
diễn ra rất suôn sẻ,chàng trai tỏ ra mình là người
thông minh,và cũng rất tinh ý và đưa đến những
điều kiện mà cả 2 bên đều có lợi..khi kết thúc
cuộc họp bà cùng cô gái về khách sạn,chiều sẽ
qua công ty anh tham quan,bà mẹ để ý cô gái từ
khi gặp chàng trai tỏ ra rất khác lạ,bà trêu cô
gái:bị chàng phó tổng giám đốc kia hút hồn rồi
hả con?cô gái bối rối không chả lời nhưng khuôn
mặt cô đã trở lên ửng hồng,và rồi cô nghĩ,sao 3
năm anh có thể nhanh tróng có được sự nghiệp
như ngày hôm nay,cô nghĩ anh quả thật là 1 con
người có bản lĩnh,cô càng kính trọng và khâm
phục anh hơn,và cô biết rằng tình yêu của cô
giành cho anh nó đang sống dậy trong cô,rất
mạnh mẽ,cái tình yêu mà cô ấp ủ suốt hơn 3
năm trời,nó bùng cháy khiến cô thấp thỏm không
yên,cô nghĩ cái cuộc sống lạnh lẽo,trái tim băng
giá của cô giờ đây sẽ được anh-ánh mặt trời trong
cô sưởi ấm,buổi chiều do công việc đi tham quan
công ty anh có rất đông người,cô vẫn kìm nén
chưa dám nói chuyện riêng với anh,cô bắt đầu
khó chịu khi nhìn thấy thái độ tự tin và quan tâm
cởi mở tới mọi người nhưng lại không dành cho
cô 1 cái gì đặc biệt,theo thư kí tối nay cô và mẹ
cô sẽ có dịp dùng bữa ăn thân mật tại 1 nhà
hàng,do mẹ cô không được khỏe lên tối nay chỉ
có cô tới,cô chuẩn bị rất chu đáo,nhìn cô đẹp
hơn bao giờ hết,với nụ cười dễ thương mà 3 năm
qua cô tưởng đã mất đi,giờ đây cô đến sơm hơn
hẹn 15 phút,cô ngồi đang mải nghĩ lan man,đợi
chờ anh,cô nhìn thấy anh tới,đi bên anh là 1 cô
gái rất xinh đẹp,cô nghĩ thầm:trời đi ăn tối cũng
phải đi cùng thư kí àh?cô nhìn dáng điệu cử chỉ
của anh rất tự tin khác hoàn toàn với 3 năm trước
khi vào bữa tiệc sinh nhật của cô,nhưng lúc này
sau khi chàng trai nhìn thấy cô thì sự tự tin đấy
giường như đã vơi đi khi mà mẹ cô gái không đi
cùng,chàng trai cố gắng lấy lại sự tự tin của mình
đến giới thiệu với cô đây là con gái của tổng giám
đốc công ty anh-và cũng là người yêu anh,nghe
anh giới thiệu xong cô gái không khỏi giật mình
và vô tình làm rơi ly nước,cô gái kia không hiểu
gì cho đó là sự sơ ý của cô vội gọi nhân viên
phục vụ,còn ánh mắt của chàng trai thì ẩn chứa 1
điều gì đó rất khó hiểu nhưng rất khó để hiện ra
bên ngoài..cô gái nói tự nhiên thấy không được
khỏe,xin phép 2 người cho cô được về nghỉ
ngơi,cô gái kia tỏ ra rất quan tâm tới sức khỏe
của cô vội bảo chàng trai đưa cô về,chàng trai có
vẻ lưỡng lự nhìn cô gái kia rồi quay lại nhìn cô và
cuối cùng chàng cũng dìu đưa cô về,còn cô gái
kia nói đến viện thăm bố cô 1 chút-cũng chính là
tổng giám đốc công ty anh
Trên đường về 1 không gian lặng lề đến khó tả,cô
nhớ khi xưa anh đi xe đạp đã hỏng nhiều chỗ nay
anh đang lái 1 chiếc xe hơi đắt tiền đưa cô về,và
rồi cuối cùng lại 1 lần nữa anh lại thể hiện sự tự
tin mà anh có được sau 3 năm anh và cô không
gặp nhau,anh hỏi cô đã đỡ chưa,trong khoảng
thời gian 3 năm cô sống thế nào,bây giờ cô yêu
ai,cô chỉ chả lời chung chung,và rồi lại nữa chàng
trai lại phá cái không gian yên tĩnh bằng cách xin
số điện thoại của cô với lý do mai sẽ có bữa tiệc
lớn với rất nhiều khách mời,anh sẽ tới đón cô và
mẹ cô-anh nói muốn thể hiện thiện chí muốn
làm ăn cùng với công ty cô.cô gái bỗng trở lên
luống cuống vì giờ đây tự nhiên cô lại không nhớ
chính xác số điện thoại của mình,phải chăng mối
tình 3 năm của 1 cô gái xinh đẹp,kiêu xa như cô
giờ đây như bị dội 1 gáo nước lạnh vào khi biết
anh đã cố người yêu mới không thua kém gì
mình..cô bối rối lục tung ví lấy cho anh 1 chiếc
card có ghi sẵn số điện thoại của cô từ trước..cô
nghĩ đến 3 năm về trước khi cô xin số điện thoại
của anh,anh cũng bối dối nhưng vì 1 lý do về vật
chất,nhưng giờ đây cô lại bối rối vì anh,cô đau
khổ,cả buổi tối hôm đó cô giam mình trong
phòng,khóc sướt mướt,suy nghĩ miên man,cô
nhớ chính xác trong hộp thư nháp của chiếc điện
thoại cô đã từng tặng anh,anh đã nói yêu cô rồi
cơ mà,sao giờ đây lại ra như thế này,tại sao anh