Đình An lấp liếm suy nghĩ thật của mình. Thiên Anh dễ dãi nói:
- vậy nghĩ tiếp đi. tao cũng đang nghĩ đây
- uhm....
- hôm wa, ta đã nghe Long có nói chuyện Phụng Thiên bị cái đám mất dạy đó đánh. nhưng mà nghe nói là chúng nó cũng đã bị 1 trận tả tơi rồi. có nhất thiết là như vậy ko?
ông Bằng hỏi với giọng nhỏ nhẹ nhưng kèm theo đó là ánh mắt dò xét.. ông Chấn Hoa cố lựa lời để ko làm fật lòng ân nhân của mình:
- thật ra đối với gia đình cháu thì chuyện đó ko có gì. nhưng chỉ sợ Long bị ép fải lấy Phụng Thiên thì thật là oan uổng. vì wa việc này thì mọi người đều thấy là Long đã có bạn gái.
ông Bằng nhìn Long = ánh mắt thúc đẩy Long minh oan cho mình. nhưng mà điều mọi người nhận dc là sự im lặng. ông Chấn Hoa tiếp lời:
- nếu như cháu Long ko nói thì có nghĩa là nó đúng như vậy. thôi thì koi như hai đứa nó có duyên nhưng ko fận.
sau câu nói đó là tiếng thở dài tiếc nuối của hai bên gia đình. bỗng đâu Nhất Nguyệt lao vào:
- đâu thể như vậy dc?
ông Bằng trừng mắt lên nhìn Nhất Ngyệt:
- con học ở đâu cái thói như vậy hả? có thấy ta đang tiếp khách ko hả?
- con xin lỗi nhưng mà anh hai, chẳng lẽ vì bọn con gái đó mà anh đánh mất người mà mình thật sự yêu thích hay sao? còn bạn nữa Phụng Thiên? bạn thừa biết là những đứa con gái đó ko là gì với anh Long mà. tại sao bạn ko nói gì vậy?
Phụng Thiên im lặng cuối đầu ko nói.
ông Bằng quát lên:
- con còn đứng đó la hét nữa hả? đi ra ko.
- ông à, ông cũng fải nghe con nói chứ. Phụng Thiên bạn nói đi!!! có thật là bạn muốn hủy bỏ hôn lễ này ko???
nghe gọi đến đúng tên mình thì Phụng Thiên giật mình ko nói. ông Bằng gật đầu nói nhẹ:
- uhm, con Nhất Nguyệt nói cũng đúng. Phụng Thiên, con nói đi! con muốn hủy lễ đính hôn???
cùng câu nói đó là những ánh mắt hướng vào Phụng Thiên. Những ánh mắt hy vọng....Phụng Thiên lúng túng nhìn sang ba mình....ông Chấn Hoa gật đầu khích lệ.....
- hồi nãy ảnh có nói là chừng nào sẽ tới ko?
- ko. nó chỉ nói là khi nào xong thì sẽ gọi cho mình
Thiên Anh lắc đầu chán chường. hai thằng con trai ngồi với nhau trong quán nước hơn 2 tiếng đồng hồ cũng làm cho người ta chú ý. Đình An nói:
- hay là mình tới đó trước?
- nhưng mà mình đâu biết chỗ đó. ngồi thêm chút nữa đi.
- uhm...hình như anh Long gọi...alo
-
- sao rồi anh?
-
- với ai?
-
- ý em quên. ngoài Phụng Thiên thì còn ai làm anh nhảy dựng lên như vậy. heheheh
-
- áaaaaaaaa.....
Thiên Anh ngồi chăm chú theo dõi Đình An nói chuyện với Long. thấy Đình An cất máy thì Thiên Anh vội hỏi:
- sao?
- xong rồi.
- là sao? mày giỡn mặt tao hả?
Thiên Anh nóng ruột gườm giọng.
Đình An nói với giọng hí hửng:
- là sau cơn mưa trời lại sáng.....rõ. Phụng Thiên sẽ đính hôn với anh Long
Thiên Anh gật đầu cười ko nói. Đình An noí:
- như vậy là xong rồi. chỉ còn mày với Nhất Nguyệt. cố lên nha Thiên Anh để tao còn dc ăn kẹo của tụi bây
Thiên Anh đỏ mặt mắng Đình An:
- mày im mồm ko thì bảo !!! chưa biết thế nào mà ngồi đó. mà tao với Nhất Nguyệt mở tiệc thì sẽ ko mời mày.
- tại sao?
- mày sẽ mừng cho tụi tao mấy cái tấm vé số đã sổ và ăn hết tiệc của bọn tao.
Thiên Anh nói giọng chắc chắn làm Đình An lúng túng:
- ai nói với mày là như vậy. tao mà làm như vậy hả? vậy đừng hòng tao giúp mày
thấy Đình An nổi giận Thiên Anh đành nói:
- hahah tao chọc mày thôi mà. làm gì ghê vậy???
- uhm, vậy thì tốt rồi ba nhỉ? cuối cùng thì nó cũng chịu lấy thằng Long.
ông Phúc thở dài nhẹ nhõm. mà ko chỉ có ông mà cả ông Chấn Hoa cũng như vậy. ông Bằng thì nói:
- đúng là cháu Phụng Thiên biết cách đối xử. nhưng mà thằng Long đang ngồi đây đi đâu rồi.
- à chắc nó ra ngoài 1 chút đó mà. ba chờ con gọi Nhất Nguyệt hỏi là ra thôi mà. ... NHẤT NGUYỆT!!!!
-dạ, ba gọi con!
- anh hai đâu?
- hình như ảnh đi đâu rồi. có gì ko ba?
ông Bằng hơi nhíu mày:
- đi đâu là đi đâu? tại sao Phụng Thiên còn ở đây mà đã đi là sao?
- ơ con ko biết hình như ảnh hẹn với mấy người bạn lâu lắm rồi.
- hummmm, thằng này ko trị nó ko dc mà. hay là Phụng Thiên ra ngoài vườn chơi với Nhất Nguyệt nha. chứ ở đây nghe lão già này nói chuyện chắc con sẽ ngủ gật mất.
Phụng Thiên cười nhẹ đứng lên theo Nhất Nguyệt ra vườn
- anh Long, sao lâu vậy? để bọn này chờ dài hơi.
Đình An mở ngay miệng kêu ka khi thấy Long bước vào. Long cười nhẹ nói:
- ko biết là nó kéo dài như vậy. cứ tưởng là xong rồi
-ý mày là sao??
- là tao cứ tưởng pHụng Thiên sẽ hủy hôn.
Thiên Anh nhíu mày hỏi: