Đợi cho Quý Thư Ny trở lại phòng ăn , Hướng Quân Ngạn đã ngồi đợi bên bàn ăn , nhìn một lúc vẫn thấy nàng đứng ở một bên giống như sẽ không cùng hắn ăn cơm , hắn lại lần nữa nhíu mày , mở miệng hỏi : “Sao còn chưa ngồi xuống ??”
“Di? Có thể chứ?” Nàng kinh ngạc trừng lớn mắt.
Hướng Quân Ngạn cảm thấy nàng kinh ngạc cả trên mặt và trong giọng nói , mày rậm càng nhíu sâu hơn : “Ta ăn cơm còn ngươi đứng bên cạnh làm gì ???”
“Hầu hạ ngươi nha!” Nàng trả lời đương nhiên. Nàng tuy rằng chưa từng làm quản gia, nhưng ở tivi không phải đều diễn như vậy sao ?
“Ai cho ngươi có quan niệm như thế ?” Hắn ánh mắt kinh ngạc.
“Ta thấy trên tivi diễn như thế mà…..”
“Ngươi xem phim cổ đại à .” Hắn trực tiếp chặn họng nàng , chỉ tay về chiếc ghé phía trước nói : “Ngồi xuống.”
Quý Thư Ny liếc mắt nhìn chiếc ghế dựa, do dự.
“Mời ngồi xuống .” Hắn lại nhắc lại một lần.
Nghe vậy, nàng lập tức ngồi nghiêm chỉnh trên ghế , thấy thế, khóe môi hắn một bên khẽ cong lên .
“Nghe kỹ , ở trong này không cần câu nệ ” Tuy rằng bản thân hắn muốn một người vợ có thể quản lý chuyện nhà cửa chu toàn , nhưng không phải hắn cần một người giúp việc , Hướng Quân Ngạn cảm thấy chính mình nên giúp nàng tự nhiên một chút : “Vừa mới bắt đầu chúng ta đều cảm thấy không quen , ngươi trước cứ xem nơi đây như nhà của mình , cứ thoải mái , bình thường như ngươi vẫn sống ở nhà vậy là tốt rồi .”
Đương nhiên, hắn cũng không quen, nhưng thân là nam nhân , hắn cho rằng người ta đang ở nhà hắn hắn nên có chút “nghĩa vụ” nhượng bộ người ta . Với nàng , đến sống ở một nơi hoàn toàn xa lạ , còn hắn chỉ là tập một chút chắc sẽ quen , đây xem như là vấn đề nhỏ đi .0
“Nhưng là……” Nàng đột nhiên cắm môi nói một câu : “Ta bình thường ở nhà đều ăn mặc rất tùy tiện nha.”
“Tùy tiện?” Hắn lại lần nữa nhíu mày , giống như điều nàng nói không phải lời nói của người trái đất . (hana : câu này chính ra là bảo lời tỷ ấy nói như lời người ngoài hành tinh nói, cư mà hana thấy để thế này hay hơn a)
“Chính là mấy kiểu áo phông đã nhạt màu và quần thể thao a ……” Cùng với một đại tổng tài nói đến chuyện mình ăn mặc lôi thôi , da mặt Quý Thư Ny bình thường có dày cỡ mấy cũng không nhịn được xấu hổ mà cúi đầu .
Hắn theo lời nàng đánh giá cách ăn mặc của nàng lúc này .
“Cái này là mới mua .” Nàng khẽ ngước mắt lén nhìn hắn thấy hắn đang nhìn mình vội vàng giải thích . Nàng cũng biết hành động không cẩn thận của người “Ở” có thể ảnh hưởng đến hình tượng của chủ nhân nên ngay ngày hôm sau khi trúng tuyển , nàng đã mượn tiền của mẹ quyết tâm chuẩn bị cho mình thật tươm tất trước khi đến nhận việc.
“Ta xem có không được.” Hắn bình thường cũng không quan tâm quá đến chuyện trang phục nữ nhân .“Đồ đã nhạt màu sao còn tiếp tục mặc????”
“Cũng không có bị rách , hơn nữa quần áo bình thường giặt nhiều sẽ nhạt màu a .” Nàng tận lực giải thích sao cho đúng lý hợp tình. Tiết kiệm là đức tính tốt nha .
Hướng Quân Ngạn mày rậm khẽ nhếch, hắn không biết nên khen ngợi nàng thành thực, hay là nên kêu nàng ngốc khi ngay trước mặt người có thể sẽ là chống mình nói ra những điều này , ít nhất thì cũng phải biết giả vờ một chút chứ , sao nhanh như thế đã mang khuyết điểm của mình nói ra chứ??
“Nếu trong nhà nhất thời có khách đến chơi , ta sợ sẽ làm ngươi mất mặt nha .” Nàng mặt nhăn cái mũi nói.
“Không quá kì quái là được rồi . Trong nhà cũng rất ít khi có khách , mà nế có ta sẽ nói trước với ngươi .”
“Thật vậy sao?” Quý Thư Ny khuôn mặt nhỏ nhắn nháy mắt tỏa sáng. “A, trước tiên là phải nói cho rõ nha , nếu như lúc nào ngươi thấy ta mặc đồ không vừa ý , phải nói với ta nha , ta sẽ lập tức đổi lại , không nên đùng một cái vì chuyện này mà đem ta đuổi đi nha .” Nàng vì quá kích động khiến cho nửa người cơ hồ muốn vắt ngang bàn ăn.
Hướng Quân Ngạn phát hiện, tuy rằng phản ứng cùng giọng nói của nàng có vẻ như rất bình tĩnh , nhưng hắn tựa hồ như đã bắt đầu quen , thì ra khả năng thích ứng của hắn lại lợi hại như vậy .
“Ngồi xuống đi.” Hắn vươn tay chỉ về chiếc ghế vốn đã cách cái mông của nàng một khoảng xa .