 Truyện Teen: Ngã rẽ cuộc đời tuổi 16
 
Truyện Teen: Ngã rẽ cuộc đời tuổi 16 |  |  Đinh tính (Admin)  BQT | 
-	Thế thì thôi, miễn’  tôi gằn giọng tỏ vẻ k đồng ý 
-	‘Haha…em đùa đấy. Được rồi mà…em đồng ý’ 
-	‘Nói thì giữ lời đấy nhé’
-	‘Biết rồi…nhưng nếu…anh không hát cho em nghe nữa thì sao?’  đây là lần đầu tiên tôi thấy em hạ giọng nhõng nhẽo như con nít…cũng phải thôi…dù em có bị tổn thương sâu sắc hay như thế nào đi chăng nữa thì thực sự em cũng chỉ là một cô bé 15 tuổi.
-	‘Không có chuyện đó đâu…Quân tử nhất ngôn, nói ra là phải giữ’ tôi mạnh miệng... Lúc này tôi có nào suy nghĩ gì nhiều đâu…
-	‘Chà…anh mạnh miệng dữ. Thế thì em cũng phải cố gắng thôi’
-	‘Uhm….mà thôi…em đi ngủ sớm đi. Hôm nay, anh thấy em mệt rồi’
-	‘Uhm …thế thôi em ngủ sớm, k phiền anh nữa’
-	‘Uhm…em ngủ ngon.’ 
-	‘Anh cũng thế, anh ngủ ngon’
Tôi để em cúp máy rồi cũng cúp theo. Lúc này mới ngồi suy nghĩ lại, hồi nãy mình mạnh mồm quá, đồng ý hát cho em nghe mỗi ngày…Thế có chết không cơ chứ…
Tôi lục đục chuẩn bị leo lên giường ngủ, mắt tôi sắp mở hết lên rồi, thì tôi lại nhận được tin nhắn từ em.
-	‘Anh này, anh ngủ chưa?’
-	‘Anh chưa…sao em lại chưa ngủ?’
-	‘Anh mở inbox mail yh của anh ra mà xem nhé. Em nhắn anh thế thôi. Em đi ngủ đây. Anh ngủ ngoan ^_^ ‘
Nghe em nói thế tôi lật đật ngồi dậy mở cái computer yêu dấu của mình lên…Em gửi gì trong mail của tôi hay sao mà bảo tôi mở ra xem nhỉ…Mà máy tính hôm nay mở lâu phết :-< đợi sốt cả ruột gan.
Tôi mở mail lên, thấy được ngay email của em. Tôi mở ra xem thì thấy…
Một tấm hình, có lẽ như em vừa mới chụp xong…Trong tấm hình là một cô bé dễ thương, đang nhắm mắt vờ như là ngủ, nụ cười nở trên môi…Em trông dễ thương và đáng iu thật…tôi nói…Và trên tay em đang ôm là…con gấu bông hôm bữa tôi đưa cho em . Em ôm nó ngủ sao? Ôi thật k biết phải diễn tả làm sao nữa…Ước gì tôi là chú gấu bông ấy.
Tôi lưu hình về rồi tắt máy. Tôi đang vui. Vui khi thấy em như thế, vui khi thấy em nở nụ cười, vui vì biết rằng ngày mai sắp tới, và mọi chuyện tốt lành hơn sẽ tới với em…Tôi leo lên giường nằm, đắp chăn, để con gấu em đưa cho tôi sang cạnh bên gối, nhìn nó rồi cười. 
-	‘Ngủ ngon nhé, cả người lẫn gấu :-“ ‘. 
Tôi nhắn cho em rồi chìm sâu vào giấc ngủ.
Chap 19
Từ sau chap này, mình xin phép ghi rõ tên nhân vật luôn, để đọc cho dễ. Ghi H, A,L,B này nọ trừu tượng quá đâm ra mệt @@ 
H = Hải…. A = Anh, Phương Anh. L = Long. B = Bình.
Tôi đánh một giấc ngon lành tới sáng hôm sau, nếu mẹ tôi không kêu tôi dậy thì chắc là tôi ngủ quên luôn 
Tôi loay hoay tìm cái điện thoại theo thói quen…Không có tin nhắn của em. Chắc em vẫn đang say sưa ôm gấu ngủ …nghĩ thế tôi lại cười rồi tôi nhắn cho em.
-	‘Người với gấu ngủ nướng quá …dậy tập thể dụccccc’
Hôm nay tôi thấy tinh thần thật sảng khoái…sau một giấc ngủ dài, mọi chuyện ngày hôm qua cứ như vẫn còn đó, từ mùi hương, mái tóc, đôi môi của em…tôi còn nhớ rất rõ…
Tôi thích em…tôi nghĩ là em nói đúng…tôi bắt đầu thấy nhớ em rồi…
Chuyện buổi sáng thì k có gì đáng kể, tôi sẽ lướt qua nhanh.
Tôi đang trong lớp học, tầm 10h thì có tin nhắn em trả lời.
-	‘Người đâu có ngủ…chỉ có gấu ngủ thôi…’
-	‘Xạo xạo…không ngủ mà giờ mới trả lời’ 
-	‘Thiệt mà…tại người mãi ngắm gấu ngủ nên h mới tl nè…’ haha…hôm nay sao em đáng yêu thế. Ước gì lúc nào em cũng như thế.
-	‘Lắm đường lắt léo …anh chẳng tin. Ngủ nướng thì nhận đại đi’
-	‘Uh…ngủ nướng đấy’
-	‘:-“ thế đi phải ngoan k’
Không thấy em trả lời nữa  đợi mãi 15 phút vẫn k thấy em trả lời, tôi hơi lo.
-	‘Này đâu rồi…lại ngủ nữa àh…’
-	‘Này…’
-	‘Giận anh rồi àh…’
-	‘Uh’ em trả lời ngay  hoá ra là nãy h đang giận 
-	‘Thôi…xin lỗi. Dễ giận thế’
-	‘Thôi k ai dám giận anh đâu. Em đi ăn sáng đây. Bye bye’
-	‘Ơ này…’
Em im luôn  lỏng rồi. Sáng sớm đã chọc cho em giận :-<
-	‘Ê mày, cô xuống kìa’ thằng Bình nói nhỏ xi nhan cho tôi.
-	‘Ý chết bà…cất lẹ’ tôi tự nhủ, cất ngay điện thoại vào cặp.
-	‘Em làm gì loay hoay dưới này đó?’ Bà cô giáo Toán lên tiếng.
-	‘Dạ…đâu có làm gì đâu cô’ tôi lúng túng trả lời. 
-	‘Lên bảng giải bài này cho cô’ 
Ra là cô bắt tôi lên bảng giải bài tập. Gì chứ toán, chuyện nhỏ. Tôi được bố mẹ thuê cho một ông thầy dạy Lê Hồng Phong dạy thêm toán cho tôi từ hồi lớp 7, bởi vậy Toán là môn tôi tự tin nhất. 
-	‘May cho mày nha con…tao nhắc kịp. Đền ơn gì đây?’ Vừa bước xuống thằng Bình đã đòi nợ.
 HotLine :  0966.800.621
 HotLine :  0966.800.621