- ông lấy quyền gì mà ép mẹ con tôi, mẹ con tôi ko nợ nần gì nhà ông cả
Đến đây thì Bà Liên cũng chịu hết nỗi, bà gằn giọng nói thẳng vào mặt cha con lão mập
- hừ, bà tưởng tôi đùa bà chắc, ở cái đất Hà thành này có ai ko biết đến lão Tô này, muốn sống thì ngoan ngoãn nghe lời, còn bằng ko thì …
Lão Tô cầm ly nước trong tay, hắn ném thẳng xuống đất khiên cái ly vở tan tành, ánh mắt hắn ánh lên cái nhìn của loài rắn độc
- bà hiểu rồi chứ, mấy người cứ liệu mà làm, 2 tuần nữa tôi sẽ qua đón dâu
- ko, tôi ko đi, mấy người ko có quyền
- tất nhiên ông ko có cái quyền đó rồi – giọng nói lạnh lẽo pha chút nĩa mai của Minh cất lên khiến những người có mặt trong nhà phải giật mình
- Mày … mày là thằng nào … Tô lắp bắp khi trông thấy người thanh niên có tướng ta hộ pháp, khuôn mặt râu ria xồm xoàm vừa bước vào
- Tao là Chồng con bé đó …
Thảo sửng sờ, mẹ nó thì hoảng hốt, còn cha con lão Tô thì choáng váng
- chú … !!
- ha ha … mày tưởng tao tin mày hả *** mày chỉ là hàng xóm nhà Thảo, từ khi nào mày thành chồng nó vậy
Thằng Bảo ôm cái bụng bự cười ngặt nghẽo, bất chấp thái độ coi thường của cha con nó, anh bước tới từ tốn ngồi vào ghế, dáng vẽ uy quyền
- sắp, Thảo là vợ chưa cưới của tao
- xời, thế mà cũng bày đặt tinh tướng, mày tưởng mày là ai mà dám tranh với cha con tao, bộ mày ko biết danh Tô mập nức tiếng Hà Nội này sao
- biết, Tô đại gia chuyên buôn bán tô chén bể nỗi tiếng HN, dạo trước còn bị bắt vì tội buôn lậu kia mà, ai còn lạ gì ông
Minh phớt lờ vẽ mặt đỏ bừng vì tức của lão mập, anh ung dung nói tiếp
- nhưng nói gì thì nói, ông mập đây cũng ko bằng 1 góc của thằng này, dám đụng vào người của tao thì quả là đáng khen
- mày là *** nào mà tao phải sợ
- hừ, mày ko cần biết, nhưng mày cứ thử đụng vào vợ chưa cưới của tao thì biết
- *** tao sẽ cho mày hối hận vì những lời vừa rồi, tui bay xông lên đập chết nó cho tao
Lão mập quát lên, rồi nhanh chóng lùi ra sau cho tụi đàn em làm việc, nhưng bọn chúng chưa kịp làm gì thì bất ngờ 1 toán 1 cầm mã tấu từ ngoài lao vào
- Anh Minh, tụi này đến giúp anh đây, thằng mập mày chán sống rồi mới dám đụng vào Hoàng Thiên Minh – anh 2 của tụi này
Lão mập nghe cái tên Hoàng Thiên Minh thì giật mình, đứng ko vững, lại thêm tụi thằng Lâm mã tấu khiến lão hoảng ra mặt
Lão nhìn sửng vào khuôn mặt đc giấu sau bộ râu đen ngòm, dáng vẽ thư thái bất cần của Minh khiến lão rùng mình
- Hoàng … Thiên … Minh
- Phải ! là tao
- Người thừa kế duy nhất tập đoàn Hoàng Thiên …
- Là tao – Minh đứng lên, anh bước về phía lão mập, trừng con mắt nhìn lão
- Làm sao tao tin mày chính là ..
- Mày cứ thử đắc tội, à mà ko mày đã đắc tội với tao rồi còn gì
Câu nói ko có tí ti nào đùa của Minh, công thêm ánh mắt ánh lên cái nhìn cương nghị khiến Tô sợ xanh mặt, hắn tin chắc kẻ đang đối mặt với hắn là đại thiếu gia nhà họ Hoàng, ko có thằng ngu nào dám mạo nhận 1 tên tuổi lừng lẫy như vậy đc
- Con Thảo … là vợ chưa cưới của mày sao
- Đúng thế, mày con dám tranh với tao ko – Minh cười gằn
Ở cái đất Hà Nội này xét về gia thế, thì Tô đại gia con phải xếp sau 1 đại gia khác Hoàng Thiên minh chính là người đó, tiền và quyền lực của tập đoàn nhà họ Hoàng đủ sức đè chết bất cứ ai dám ngáng đường
Thật là ko may cho kẻ nào dám đắc tội với nhà họ Hoàng, và lão cũng ko muốn tán gia bại sản vì chuyện này
Lão Tô nuốt cục nước bọt nghẹn đắng, lão lắp bắp
- trừ khi con Thảo … thật sự … là vợ mày … bằng ko mẹ con nó sẽ phải trả giá… cho chuyện này …
- Bảo … về !
Lão quát thằng con quý tử của mình khiến nó nãy giờ đứng chôn chân phải ỳ ạch nhấc cái thân nặng hơn cả tạ chạy theo ông bố
Bố con nhà thằng Bảo vừa đi khỏi, Thảo liền thở hắt ra, nãy giờ con nhỏ nín thở lắng nghe câu chuyện, nó nhìn ông chú, người này thật sự lạ thiếu gia nhà họ Hoàng sao
- Cảm ơn chú đã giúp cháu, ơn này cháu ko biết lấy gì báo đáp, cháu biết chú là người tốt muốn giúp mẹ con cháu nhưng còn chuyện vợ chưa cưới chú ko cần phải làm thiệt đâu ạ
- Lần này có lẽ phải làm thiệt rồi – Minh nói mà mặt ko biểu lộ tý cảm xúc nào
- Là sao chú ???
Bà Liên nãy giờ quan sát người thanh niên kì lạ kia, lòng tự hỏi rốt cuộc cậu ta là người như thế nào mà có thể khiến cho Tô đại gia phải sợ ra mặt đến thế
- Cậu Minh, cảm ơn cậu đã giúp đở nhưng chuyện này mẹ con tôi có thể lo đc, cậu ko cần phải làm vậy đâu