Hôm nay, Sài Gòn đổ 1 cơn mưa bất chợt nhưng k to, hay nói đúng hơn là 1 cơn mưa nắng mà trong sách vở người ta gọi là mưa bóng mây. Hôm nay, lớp Kiệt học thêm 1 buổi nâng cao vào buổi chiều nhưng thay vì đến lớp, cậu lại nghỉ. Cậu tắt để k ai có thể tìm ra được mình, 1 mình lang thang trên con phố đang rả rít bởi cơn mưa. Cậu lang thang, mặc cho mưa làm cậu ướt sũng. lang thang mặc cho đôi chân bước về đâu, mặc cho thời gian lẳng lặng trôi nhanh. Khi cơn mưa tạnh, cậu ngồi 1 mình trên bãi cỏ trong công viên, sát bên hồ nước. Hôm nayk phải ngày cuối tuần, lại đang là buổi chiều nên công viên chả mấy người qua lại. Cậu ngồi đó, nhìn cảnh vật xung quanh. Thật yên tĩnh
-Giỏi nhỉ? Trốn ra đây cơ à? Để nhìn cầu vồng sao? Biết lựa chỗ thật_Ngọc từ đâu xuất hiện, nhẹ mỉm cười rồi ngồi xuống bên Kiệt, nhẹ nhàng tựa như 1 làn khói
-Biết lựa chô?_Kiệt hỏi
-Uk, nơi đây là bãi cỏ xanh mướt, trước mặt là hồ nước trong. k gian rộng lớn k bị bao trùm bởi những toà cao ốc, nhìn cầu vồng từ đây là tuyệt nhất rồi còn gì_Ngọc nói
-cầu vồng sao?_Kiệt vô thức nói rồi ngước mặt lên
Trước mặt cậu là 1 cây cầu bị khuyết nhưng vẫn rất đẹp
-Cậu có chuyện gì k vui à?_Ngọc nhẹ nhàng hỏi
-K có gì, chỉ là chuyện của bang thôi_Kiệt nói
-Đừng chối thế chứ. K qua được mắt mình đâu. Thật ra bang hội của cậu k những k có việc gì rắc rối mà còn đang trên đà phát triển mạnh nữa kìa_Ngọc nói
-Sao cậu biết?_Kiệt hỏi
-Thiếu gì cách. Cậu quên Phong và Vũ rồi sao? Cả Leon nữa?_Ngọc cười
-Haizzz, k có gì. Chỉ là ngừoi con gái mình yêu k thích mình nên mình buồn, vậy thôi_Kiệt nói rồi quay mặt sang nơi khác khi vành tai đã ửng đỏ
-Ai thế? Chắc cô gái ấy ngốc lắm mới k thích cậu_Ngọc nói
-Đúng, là đại đại đại ngốc_Kiệt thêm vào
-Cô ấy thích người khác à?_Ngọc hỏi
-Có lẽ thế. Cô ấy lúc nào cũng nhìn người đó k chớp mắt, cứ như người đó có sức hút lớn vậy_Kiệt nói, khuôn mặt tỏ vẻ giận hờn đáng yêu
-Cậu chắc chứ? Có thể chỉ là hiều làm thôi. Cậu nhìn thấy vậy nhưng co khi k phải vậy đâu. Như mình này, nhìn Tuấn 1 lát cũng bị cho là thích Tuấn, có thể cô gái ấy cũng thế thôi_ngọc nói
-Cậu nhìn Tuấn lâu thế mà bảo là 1 chút à? Nhìn vào là biết cậu thích anh ta rồi_Kiệt k giữ nổi bình tĩnh
-Ai nói với cậu thế? Mình nhìn anh ấy chỉ vì mình đang nghi ngờ 1 vài việc thôi. Thật ra những việc đó k liên quan tới mình nhưng vì nó liên quan tới bạn mình nên mình phải bận tâm_Ngọc nói
-Việc gi?_Kiệt hỏi
-Um....mình chưa chắc chắn nên cũng k tiện nói ra_NGọc nói
-Vậy thì thôi_Kiệt nói, cậu thấy nhẹ nhõm hơn hẳn
-Cậu làm mình mất 1 buổi học rồi đấy, đãi mình 1 chầu đi_Ngọc quay sang nói
-Ok, k thành vấn đề_Kiệt cười rồi cả 2 kéo nhau đi ăn uống, tới đâu thì quán đó cũng sạch sẽ đồ ăn khiến cho những người tới sau kêu gào thảm thiết khi nhìn vào những nồi thức ăn trở cả đáy
2 đứa vui vẻ đi chơi cho tới tôi. Đang đi ngoìa đường thì gặp Tuấn đang đi 1 mình. Ngọc chợt dùng lại.
-Kiệt à, cậu về trước đượck? Mình có việc muốn nói riêng với anh Tuấn_Ngọc nói nhỏ
-À được_Kiệt miễn cưỡng đồng ý
-Xin lỗi cậu nha_Ngọc nhăn mặt
-K sao đâu_Kiệt cười rồi ra về 1 mình
.........
-Sao cô bé, có chuyện gì em muốn nói với anh à?_Tuấn nói
-Um.......thật ra thì chuyên này cũng hơi khó nói 1 chút....vì.....nó thật sự k liên quan đến em_Ngọc ấp úng
-Em cứ nói đi, đừng ngại_Tuấn cười
-Về chuyện anh thihcs Trinh ấy mà_Ngọc nói
-Sao...sao em biết_Tuấn ngạc nhiên
-Em đã linh cảm được từ lâu rồi, chỉ là chưa chắc chắn thôi. Gần đây, khi quan sát ánh mắt luôn nhìn về phía Trinh của anh thì em chắc chắn_Ngọc nói
-Um....anh thích cô bé ngay từ lúc cô ấy mới tới lần đầu rồi, lúc mà cô ấy cất lên tiếng hát ấy_Tuấn nói
-Nhưng......_Ngọc nói
-Nhưng Trinh thích....à k, yêu Phong_Tuấn cướp lời
-Anh biết ạ?_Ngọc hỏi
-Tất nhiên là anh biết vì đôi mắt này của anh luôn nhìn về cô ấy nhưng đôi mắt to tròn kia thì chẳng bao giờ nhìn về phía này cả, lúc nào nó cũng nhìn về phía cậu nhóc lạnh lùng kia, đôi mắt chna chứa tình cảm. Và anh cũng biết, Phong yêu Trinh_Tuấn nói